Đừng buồn anh nhé tình đã hoá chiều rồi
Khúc sông năm cũ chảy về trong quãng vắng
Miền ký ức trôi vào trong thinh lặng
Gió bồi hồi bay vút lên trời cao
Trả gió về với trời
Trả nắng về với chiều
Trả tình về bên bến cô liêu
Chiều buồn nhìn sông
Chỉ thấy thêm mông lung, thêm lao đao, đời hanh hao
Nụ cười năm nào đã tan vào trong gió
Nhớ giọt nước đọng trên khoé mắt nhỏ
Muốn lau đi
... Nhưng thôi
Rồi nó sẽ tự khô
Danh mục:
Thơ
Sông vắng
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Bài xem nhều
Dòng thời gian
Powered by Blogger.




No comments:
Post a Comment