Danh mục: ,

Về An Giang


Ảnh: Peter Pham


Trà Sư ta chẳng ngại đường xa
Bình yên chim chóc lấy làm nhà
Ngoài nắng chang chang, đây mát rượi
Dáng kiều sông nước chiếm hồn ta


------


Hoàng hôn nhuộm tím chân trời xa
Sông nước mênh mông nỗi nhớ nhà
Con thuyền độc mộc xuôi dòng nước
Bâng khuâng bên ráng chiều Tha La…


0 nhận xét
Danh mục:

Chia tay





Vì đơn giản chúng ta sẽ chẳng là gì của nhau
Nói chi em lời chào nhau sau cuối?
Như trái tim đã đau còn xát muối
Những gì sau cuối nào dễ quên đâu?…
Thà cứ im lặng mà đi qua nỗi đau
Sau này gặp, cũng chỉ lướt qua nhau lặng lẽ
Để cơn gió lùa sau lưng rất khẽ
Cuốn đi lá vàng – héo úa mảnh tình ta…




0 nhận xét
Danh mục:

Thơ không đề 04




Rồi một ngày anh sẽ yêu người khác
Em tưởng rằng em đẹp lắm sao em?
Hoa, bướm, ong, ruồi… Anh chỉ đứng ngoài xem
Chẳng cần em – đóa phù dung không hương, chỉ có sắc.



2 nhận xét
Danh mục:

Thơ không đề 03




Ba giờ sáng…
Đôi mắt ráo hoảnh vừa khô nước
Vết mực trên giấy vẫn còn lem
Bài tình ca cũ ru đêm muộn
Bỏ quên lâu rồi, khóc chi em…?




0 nhận xét
Danh mục:

Lắng


Mưa đêm…
Lâu lắm rồi trời vắng những cơn mưa. Đặc biệt là những đêm mưa như thế này… Phải rồi, tháng mười là đã bắt đầu mùa khô rồi mà. Sao không để ý nhỉ ?…
Mùa khẽ khàng trôi
Mùi đất khô hanh, quyện với mưa tạo nên bầu không khí ngột ngạt khó chịu. Ngột ngạt như chính cuộc sống của mình bây giờ vậy…
Liệu có được như mầm cây, sau cơn mưa có thể tách đất nảy mầm, bắt đầu cuộc sống mới ?…

0 nhận xét
Danh mục:

Thơ không đề 02





Kim đồng hồ lặng lẽ nhích từng giây
Tiếng tích tắc khua không gian trống rỗng
Đêm tĩnh mịch ngủ yên trên chiếc bóng
Cơn mơ nào ru giấc ngủ miên man
* * *

Đêm cô liêu, đêm thương nhớ ai
Suy nghĩ mông lung, khẽ tiếng thở dài
Đưa năm ngón tay nắm vào bóng tối
Nắm được hư vô…




0 nhận xét
Danh mục:

Cười


Thuở bé, khi buồn thì khóc, khi vui thì cười. Đơn giản như viên kẹo thì phải ngọt vậy. Nếu bị bắt làm điều ngược lại, có lẽ là không thể.
Trưởng thành… lúc buồn mà phải bật cười dường như đã trở thành thói quen. Cười ngỡ ngàng vì lòng người không như ta nghĩ. Cười nhạt với những lời nói đùa chẳng có duyên. Cười buồn man mác khi phải chấp nhận những quy luật tất yếu của cuộc đời…
Một nụ cười bâng khuâng để biết rằng mình đã lớn hơn, biết suy nghĩ nhiều hơn
Và buồn hơn…
Sometimes, dreams lead us to two different ways. We have to choose, and we have to accept.

0 nhận xét
Danh mục:

Biển



Em muốn ra biển...

Biển rộng mênh mông chẳng biết đâu là bờ bến...
Trời đất thênh thang chẳng biết nơi nào dành cho mình...
Cho gió thổi mát rượi xoa dịu nỗi lòng, cho tấm thân nhỏ bé tan vào bọt sóng... Như thủy nữ khi xưa nghìn đời chẳng tìm thấy hạnh phúc của riêng mình...

Em như vỏ ốc nằm trên cát... Rỗng ruột, vô hồn
Thà cứ vậy mà bình yên
Cuộc sống xô bồ quá
Tiếng thở dài lặng câm...

.
.
.


2 nhận xét