Danh mục:

Buổi tối nằm nghe tình ca…

Em của ngày ấy rất sợ cảm giác nằm nghe nhạc một mình trong những đêm không ngủ được. Những giai điệu dìu dặt cứ dẫn dắt em hết cung bậc cảm xúc này đến cung bậc cảm xúc khác. Cứ tung em lên cao rồi thả rơi tự do xuống đáy vực đen ngòm của những ký ức hỗn độn, những man dại và phù phiếm của đời.
Em nhớ những người đã từng đi qua cuộc đời em. Em khóc.
Em nhớ đến những yêu thương mà mình chưa bao giờ nhận đủ. Em khóc.
Em nghĩ đến hạnh phúc mà mình sẽ không bao giờ có, cuộc sống mà mình sẽ sớm lìa xa (chẳng là thời ấy em luôn nghĩ rằng mình sẽ chết sớm). Em lại khóc.
Thức đêm mới biết đêm dài. Không ngủ được kéo theo biết bao suy nghĩ. Mà đa phần các suy nghĩ đều bế tắc. thức đêm vốn dĩ chỉ để cho những ám ảnh và sợ hãi quẩn quanh. Âm nhạc chẳng bao giờ ru được giấc ngủ lành, chỉ tô đậm thêm những hoang mang và trống trải.
Con người ta hầu như ai cũng phải trải qua cái giai đoạn mà mọi suy nghĩ đều bi quan. Đặc biệt là lúc sắp trưởng thành, sắp bước qua ngưỡng cửa cuộc đời, nhìn tương lai mơ hồ trước mặt ai mà không sợ. Con người ta chỉ sợ những gì mình không biết rõ. Và nỗi sợ ấy lại kéo vào đêm, khi người ta có cơ hội để đối diện với chính mình, cô độc.
Do đó, là những đêm tối, là những bài hát, là những giọt nước mắt sợ hãi của em cứ rơi…
.
.
Em của ngày hôm nay
Yêu đủ nhiều để biết thôi mơ mộng
Suy nghĩ đủ nhiều để biết mình cần làm gì và nên đi đâu.
Đã quá quen với những đêm lỡ thức trằn trọc. Đã chai sạn với những giai điệu dìu dặt từ chiếc mp3.
Nếu lỡ thức đêm thì cũng suy nghĩ như người ta. Cũng vu vơ và vớ vẩn. Cũng tiện tay mở nhạc như một thói quen. Nhưng em không sợ nghe nhạc và khóc nữa.
Cùng lắm là im lặng và tự kỷ. Còn những giọt nước mắt của em bấy giờ, hiếm hoi, xa xỉ, đáng giá và đúng nghĩa hơn rất nhiều.

2 comments:

  1. Lt viet nhiu vao nhe..co dieu j do t nhu nhu hiu?.. va thay giog nhau.hj.sau nay se ghe blog Lt nhiu hon vi t thich doc nhung ngon ngu trong long do.hj

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hix, rất vui vì có người đồng điệu ^^

      Delete