Danh mục:

Ghé thăm trại cá bớp Kiên Lương một chiều nắng


Đầu tháng Mười, thời tiết bắt đầu chuyển sang mùa khô, dưới trời nắng hanh hao của vùng đất ven biển, xe chúng tôi lăn bánh trên con đường chạy dọc hàng dương xuôi từ huyện Kiên Lương đến thị trấn Hà Tiên.
Sau khi ra khỏi trung tâm huyện Kiên Lương thì đường khá vắng. Nhà dân lưa thưa. Bên đường chỉ nhìn thấy những vuông nuôi thủy sản trải rộng tít tắp. Thấp thoáng là những căn chòi của người quản lý các vuông nuôi.
Xe rời đường lớn, rẽ phải men theo đường đất nhỏ và đỗ xịt trước một trong những căn chòi trông coi vuông. Ra tiếp chúng tôi là người đàn ông trạc năm mươi tuổi, da rám nắng và nhiều nếp nhăn nên trông ông già hơn nhiều so với tuổi của mình – hình ảnh của một người lao động chân tay tiêu biểu. Căn chòi đơn giản và khá thoáng, có lẽ vì ít vật dụng. Đủ chỗ để một bộ bàn, tủ TV, 2 cái giường gỗ và vài bao thức ăn nuôi cá. Căn chòi “thoáng” thật sự vì hầu như không có cửa, mà theo ông thì “ở đây chẳng cần cửa làm gì, chẳng có gì để lấy”. Nền không lót gạch và cũng chẳng lót gì cả, chỉ có đất gồ ghề…
Ông ở đây gần như cả tuần. Vợ ông cũng ở đây để chăm lo bếp núc và phụ chồng cho cá ăn. Ông là chủ trại giống cá bớp, đồng thời cũng nuôi tôm cung cấp. Ông có một căn nhà khang trang tại Rạch Giá, cũng là trụ sở mua bán. Tuy nhiên việc giao dịch chủ yếu do người con trai phụ trách. Ông quản lý chung đồng thời cũng trông nom chính trong việc nuôi thủy sản.
Sau một lúc trò chuyện, ông dẫn chúng tôi ra xem vuông nuôi. Ba giờ chiều, trời vẫn nắng hanh hanh. Gió thổi mát rượi và đượm mùi biển.

Đây là lần đầu tiên tôi được thấy cá bớp-không-phải-trên-bàn-ăn. Loài cá này khá nổi tiếng; không chỉ vì thịt thơm, da dai, béo rất dễ ăn; mà còn nổi tiếng trong câu chuyện phiếm bên bàn nhậu về món tứ ngư “bớp-chim-hồi-đuối”.
Cá bớp để xuất bán được phải từ 3-5kg, đen và to bằng bắp đùi người lớn. Ở đây chúng tôi chỉ thấy những con cá bớp con, để làm giống. Mấy bé cá bớp này được 3 tháng tuổi và rất háu ăn. Chúng bơi cuộn cuộn theo bóng người đi tới. Những vệt trắng 2 bên hông cá óng ánh dưới mặt nước theo từng đàn. Trông rất vui mắt.


Khoảng hơn bốn giờ, chúng tôi lên xe về với một buổi đàm phán kinh doanh thành công. Riêng bản thân tôi thì được thêm trải nghiệm, được tận mắt vào xem những vuông nuôi thủy sản mà nhiều lần đi Hà Tiên chỉ có thể thấy qua cửa kiếng xe.
Còn một điều thú vị nữa mà các bạn không nên bỏ qua nếu đi trên tuyến đường từ Hậu Giang qua Kiên Lương. Đó là rau đọt choại. Đây là đặc sản của miền Tây, mọc nhiều ở khu vực U Minh, Hậu Giang… Rau này chủ yếu mọc dại, người dân hái thành từng rổ để ven đường bán cho khách phương xa.

Rau đọt choại ăn ngon nhất là luộc, dùng để chấm các loại mắm, món kho, từ kho nước đến kho quẹt. Vị rau ban đầu hơi đắng nhưng lại có cái hậu ngọt, với chút nhớt như ở đậu bắp nên rất dễ ăn. Ngoài ra rau còn có thể chế biến trong các món gỏi, món xào, tạo cảm giác rất lạ miệng nhưng đảm bảo “ăn là ghiền”.
Nếu không phải ở vùng đất Hậu Giang, Kiên Giang hoặc các vùng ven biển, thì 2 món ăn “cá bớp” và “đọt choại” rất khó kiếm. Nếu có dịp đi ngang những vùng này, nên dừng chân để thưởng thức hương vị biển ở Miền Tây :)

No comments:

Post a Comment